Breaking

Showing posts with label Sưu tầm. Show all posts
Showing posts with label Sưu tầm. Show all posts

Saturday, December 31, 2016

Saturday, December 31, 2016

Một mình vẫn ổn...






Có những ngày lòng chỉ muốn lang thang
Dạo phố phường, ngồi một hàng nước lạ
Tự gọi cho mình một ly trà đá
Ngồi nhâm nhi, ngắm vội vã dòng đời

Có những lần chỉ muốn được rong chơi
Buông bỏ hết những bon chen, được mất
Thành phố rộng mà lòng người thì chật
Chẳng ai cho tôi thấy cảm giác yên bình

Có đôi lần thức giấc đón bình minh
Rồi tự nhủ: Ừ, một mình vẫn ổn
Ai cũng loay hoay trong cuộc đời bận rộn
Chẳng dư thời gian, ta phải tự thương mình

Có đôi lần thức giấc đón bình minh
Rồi tự nhủ: Ừ, một mình vẫn ổn
Ai cũng loay hoay trong cuộc đời bận rộn
Chẳng dư thời gian, ta phải tự thương mình

Cứ mỉm cười, cứ trang điểm thật xinh
Tô môi hồng rồi dịu dàng xuống phố
Ai cũng sẽ tìm được cho mình bến đỗ
Đừng vì cô đơn mà yêu vội một người
_Huy Thọ_
(Nguồn: Sưu tầm)

Saturday, December 31, 2016

Ai đã bán đứng Nhím


Trong một khu rừng nọ, Hồ Ly rất muốn ăn thịt Nhím nhưng vì toàn thân nhím luôn có gai nhọn nên nó không thể nào đến gần. Chỉ cần Hồ Ly đến gần, thì Nhím sẽ cuộn thân mình lại như một quả cầu đầy gai khiến Hồ Ly không cách nào chạm vào được.
Một ngày nọ, Nhím và Quạ trò chuyện với nhau. Quạ rất ngưỡng mộ Nhím có cái áo giáp tốt như vậy, liền nói:
“Bạn Nhím à, cáo áo giáp trên người bạn tốt thật đấy, ngay cả Hồ Ly cũng phải sợ”. Nhím nghe Quạ nói như vậy rất thích nên không kìm được, đã nói với Quạ:
“Thật ra cái áo của tôi cuộn tròn lại, phần bụng vẫn còn một con mắt nhỏ không cuộn lại được. Nếu như thổi khí vào con mắt ấy thì tôi sẽ không chịu được, sẽ lại bung người ra”.
Quạ nghe xong rất kinh ngạc, thì ra Nhím cũng có cái bí mật như vậy. Nhím nói xong liền căn dặn Quạ:
“Bí mật này tớ chỉ nói với cậu, nhất định cậu phải giữ bí mật cho tớ. Nếu tiết lộ để Hồ Ly biết được thì tớ chết chắc”.
Quạ liền thề: “Yên tâm đi, cậu là bạn tốt của tôi, làm sao tôi lại bán đứng cậu được!”.
Không lâu sau đó, Quạ đã rơi vào tay của Hồ Ly. Khi Hồ Ly chuẩn bị ăn thịt Quạ thì Quạ đột nhiên nhớ đến bí mật của Nhím, liền nói với Hồ Ly:
“Anh Hồ Ly, nghe nói anh rất muốn thưởng thức thịt Nhím có phải không?
Nếu như anh thả tôi ra, thì tôi sẽ nói cho anh biết điểm yếu của Nhím”.
Hồ Ly suy nghĩ một hồi liền thả Quạ ra, và Quạ đã nói bí mật của Nhím cho Hồ Ly nghe.
Hậu quả thì ai cũng có thể tưởng tượng được. Khi Nhím bị Hồ Ly thổi vào bụng, nó tuyệt vọng kêu lên: “Quạ à, cậu đã hứa là sẽ giữ bí mật cho tôi mà, sao giờ cậu lại bán đứng tôi”.
Ngày xưa khi xem câu chuyện này, vì nghĩ Quạ đã bán đứng bạn bè nên tôi rất tức giận.
Nhưng khi lớn lên tôi đã hiểu ra rằng người bán đứng Nhím chính là bản thân Nhím.
Nó sống ở nơi đầy rẫy nguy hiểm, cá lớn nuốt cá bé, chỉ có toàn thân mọc đầy gai mới có thể bảo vệ được nó.
Vậy mà chỉ vì một phút nhanh miệng đã mang nhược điểm của mình ra nói cho Quạ nghe.
Cậu chuyên này không dạy chúng ta phải khép mình lại, không cần kết bạn.
Nó muốn nói, đối với những bí mật liên quan đến cuộc sống và sinh mạng của mình thì tuyệt đối không nên dễ dàng mà tiết lộ cho người khác biết.
Nếu như đã nói rồi, mà còn bị truyền ra thì đừng oán trách bạn bè đã bán đứng mình, bởi vì người đầu tiên nói ra cái bí mật đó chính là mình.
Nếu như bản thân mình không biết giữ bí mật cho mình thì sao có thể yêu cầu người khác giữ bí mật cho mình.
Nguồn: tinngan.vn
Chuyên mục: Câu chuyện cuộc sống
Saturday, December 31, 2016

Lão nhà giàu và cậu bé

Hôm đó, tôi đi ngang qua khu nghỉ mát, thấy một đám người vây quanh một chiếc xe ôtô đời mới.
Người đàn ông đứng bên cạnh xe, mặc một bộ đồ vest đắt tiền và nói: 'Có ai giúp tôi chui xuống gầm xe để vặn lại con ốc không?'.
Thì ra xe của ông ta đang có vấn đề.
Người đàn bà trang điểm lòe loẹt bên cạnh ông nói: 'Anh chỉ cần trọng thưởng thì sẽ có người làm thôi'.
Lúc đó, ông ta liền lấy ra tờ 100.000 đồng nói: 'Ai giúp tôi, số tiền này sẽ là của người đó'.
Cậu thanh niên đứng bên cạnh tôi muốn bước ra thì người bạn ngăn lại: 'Lời nói của người giàu đừng tin!'.
Lúc đó, một cậu nhóc chạy ra nói: 'Để cháu làm'.
Thao tác thật đơn giản, cậu bé làm chưa tới 1 phút đã xong. Khi bò ra khỏi gầm xe, cậu đã nhìn về phía người đàn ông với ánh mắt mong đợi.
Người đàn ông đang chuẩn bị đưa tiền thì người phụ nữ quát: 'Anh cho nó 100.000 đồng thật à? Đưa 5.000 đồng là nhiều lắm rồi!'.
Người đàn ông đưa 5.000 đồng cho cậu nhóc nhưng cậu lại lắc đầu. Người đàn ông đưa thêm cho cậu bé 5.000 đồng nữa, nhưng cậu bé vẫn lắc đầu.
Người đàn ông có chút tức giận: 'Cậu chê ít à? Còn chê nữa thì sẽ không cho cậu 10.000 đồng này đâu'.
'Con không chê ít đâu ạ, thầy con dạy rằng, khi giúp người khác không cần phải được đền đáp', cậu bé nói.
Người đàn ông lại hỏi: 'Vậy thì tại sao cậu còn chưa đi?'.
Cậu nhóc nói: 'Con đang đợi ông nói lời cảm ơn'.
Nguồn: tinngan.vn
Chuyên mục: Câu chuyện cuộc sống
Saturday, December 31, 2016

Dễ là khi...

Dễ là khi...
hứa một điều gì đó với ai đó...
Còn khó là khi...
hoàn thành những lời hứa đó...

Dễ là khi...
bạn nói không cần suy nghĩ...
Còn khó là khi...
bạn biết kiểm soát những lời nói của mình...

Dễ là khi...
thể hiện chiến thắng...
Còn khó là khi...
nhìn nhận thất bại...

Dễ là khi...
phê bình người khác...
Còn khó là khi...
cải thiện chính bản thân mình...

Dễ là khi...
bạn đánh giá lỗi lầm của người khác...
Còn khó là khi...
bạn nhận ra sai lầm của chính mình...

Dễ là khi...
làm tổn thương một người mà bạn yêu thương...
Còn khó là khi...
bạn hàn gắn vết thương đó...
(Sưu tầm)
Saturday, December 31, 2016

Chuyện 3 cái sàng

Một hôm, Socrate, nhà hiền triết Hy Lạp, đang ngồi trong nhà. Bỗng có một người vẻ mặt giận dữ chạy vào bảo ông:
- Ông ơi, ông có biết ông X là người bạn của ông nói gì về ông không?
Ông Socrate đáp:
- Không, nhưng trước khi nghe anh nói, tôi muốn anh cho phép tôi gạn đãi những gì anh sắp kể cho tôi nghe qua 3 cái sàng này nhé!
Thứ nhất là cái sàng chân thật: anh có biết chắc chắn về những điều anh sắp nói đó chăng?
- Không, đó là những gì tôi nghe từ một người khác nói lại.
- Vậy thì xin anh cho tôi đãi qua cái sàng thứ hai: nếu những gì anh sắp nói không phải là chân lý, thì ít ra nó cũng chứa một cái gì thiện hoặc mỹ chứ? - Socrate hỏi tiếp.
- Cũng không nốt.
- Bao nhiêu đó cũng đủ cho chúng ta đừng tin rồi. Nhưng bây giờ xin anh thử đãi nó qua cái sàng thứ ba xem sao: những gì anh sắp kể lại có ích lợi gì chăng?
- Tôi nghe sao thì thuật lại thế chứ đâu có biết có ích lợi gì hay không.
Ông Socrate nói:
- Nếu vậy, những gì anh sắp thuật lại cho tôi nghe đã không thật, không thiện mỹ và cũng không bổ ích vào đâu cả thì anh và tôi hãy gạt bỏ nó ra ngoài tai, có gì đáng lưu tâm để rồi lại áy náy mà làm gì.
Anh và tôi cũng có thể quẳng bao nhiêu gánh lo âu nếu chúng ta chịu dùng đến 3 cái sàng đãi sạn của nhà hiền triết Socrate.
Trước khi giận dữ về những lời gièm pha, soi mói của những người hẹp dạ, chúng ta đừng quên dùng 3 cái sàng của Socrate.
Trước khi nói với ai về một người hay một việc gì, chúng ta đừng quên đãi qua 3 cái sàng ấy.
Và những gì chúng ta thốt ra, muốn có chút giá trị, muốn được người ta lưu tâm đến, ít ra nó phải có: THẬT, TỐT ĐẸP và HỮU ÍCH.


Trong cuộc sống này vì đâu ta không hạnh phúc? Phải chăng là vì tâm ta không bình yên vì bị tác động bởi những thứ xảy ra xung quanh mình?
Một trong những thứ thường thấy nhất là ta dễ bị xao động bởi những lời nói không hay, xì xầm bàn tán về chính bản thân ta.
Phản ứng thông thường của bạn khi người khác nói xấu về mình là gì?
Phải chăng là tức giận, hậm hực cay cú và tự nhiên cảm thấy một ngày thật là khó chịu, tệ hơn nữa bạn lại đêm những cảm xúc tiêu cực đó trút sang những người xung quanh mình.
Nếu bạn thường hay như vậy, hãy lấy 3 bảo bối
Nguồn: tinngan.vn
Chuyên mục: Câu chuyện cuộc sống
Saturday, December 31, 2016

Sand and Stone


A story tells that, two friends were walking through the desert. During some point of the journey, they had an argument, and one friend slapped the other one in the face. The one who got slapped was hurt, but without saying anything, wrote in the sand: "TODAY MY BEST FRIEND SLAPPED ME IN THE FACE".
They kept on walking until they found an oasis, where they decided to take a bath. The one, who had been slapped, got struck in the mire and started drowning, but the friend saved him. After the friend recovered from the near drowning, he wrote on a stone: "TODAY MY BEST FRIEND SAVED MY LIFE".
The friend who had slapped and saved his best friend asked him, "After I hurt you, you wrote in the sand and now, you write on the stone, why?"
The other friend replied: "hen someone hurts us, we should write it down in sand where wind of forgiveness can erase it away. But, when someone does something good for us, we must engrave it in stone where no wind can ever erase it".

CÁT VÀ ĐÁ
Chuyện kể rằng, có hai người bạn đang đi bộ qua sa mạc, Trong chuyến đi, hai người đã cãi vã nhau, và một trong hai người đã tát vào mặt người kia. Người bạn bị tát rất đau, nhưng không nói bất cứ điều gì, và viết lên cát: "Hôm nay người bạn tốt nhất của tôi đã tát vào mặt tôi".

Họ vẫn tiếp tục đi cho đến khi tìm thấy một ốc đảo, họ quyết định dừng lại để tắm. Người bạn bị tát lúc nãy bị sa vào vũng lầy và bắt đầu chìm. Nhưng bạn anh ta đã cứu được anh ta. Sau khi bình phục, anh ta viết lên trên một tảng đá: "Hôn nay, người bạn tốt nhất của tôi đã cứu sống tôi".

Người bạn đã tát vào mặt và cứu sống bạn của mình hỏi: "Sau khi mình đánh cậu, cậu đã viết lên cát và giờ cậu lại viết lên trên đá, tại sao vậy?".

Người bạn kia trả lời: "Khi ai đó làm ta tổn thương, ta nên viết xuống cát để cơn gió cuốn đi mọi lỗi lầm. Nhưng khi ai đó làm điều gì đó tốt cho ta, hãy khắc lên đá để không có một cơn gió nào có thể cuốn đi được".
(Sưu tầm)