Tôi không biết tại sao con người ta lại luôn xấu tính như vậy...
Lúc cần thì nhờ vả ra mặt...
Tôi còn nhớ những thứ đồ vật của gia đình bà nhờ vả để trong nhà tôi khi
nhà bà có việc...
Tôi sẽ nhớ cái câu bà bóng gió ngày hôm nay: "Đéo có gì để lợi dụng
thì cũng đéo có đứa nào nó chơi"...
Nhà tôi chẳng có cái gì... Đúng, chỉ có cái "tấm lòng nhiệt tình"
với con người... Nhưng có vẻ ai cũng lợi dụng hết cả...
Đúng. nhà tôi nghèo, Nhà tôi chỉ xài những thứ mà các bà đem bỏ đi, các bà
luôn coi nhà tôi là "bãi phế liệu" của nhà các bà. Tại sao các bà
không vứt luôn chúng lên xe rác đi. mà vứt sang nhà tôi làm gì.
Con già... mày đang ức chế ai, đéo đéo dám lên tiếng, lợi dụng, lấy bố tao
ra đã kháy chứ gì. Con già... mày sẽ bị gặp quả báo...
Nói kháy sau lưng người khác. tưởng không ai biết sao?
Ngay cả những người mà bố tôi coi là bạn bè... còn nói móc nói kháy bố tôi
nữa. tôi đã nghe thấy bao lần rồi.
Sao bảo bố tôi "chẳng biết cái gì" sao còn sang nhà, hỏi bố tôi
cái này, bố tôi cái kia... rồi nhờ vả bố tôi nữa làm chi...
Các ông các bà chỉ biết được các ông các bà thôi. khi việc của các ông các
bà được rồi, lại quay sang xì xào bàn tán, chửi xéo...
Đứa nào mới thực sự là đứa tử tế ở đây chứ?
Đã đéo tận mắt nhìn thấy còn đổ điêu cho người khác...
Hãy nhớ... nhân quả báo ứng... Bà đổ điêu cho ai thì bà sẽ bị báo ứng...
Đừng bào giờ khẳng định chắc nịch, đổ lỗi cho người khác một điều gì khi mà
không tận mắt thấy người ta làm việc đó nhé con mụ già...
Tôi nhút nhát, yếu đuối nên tôi sẽ ôm nỗi ấm ức này... tôi chẳng bênh được
ai... tôi chỉ ngồi xem các người diễn tuồng thôi.
Thấy người khác to mõm, còn vào hùa...
Mẹ tổ, lần đéo nào cũng: Bác Bạo ơi, giúp em cái này, giúp em cái kia...
ngọt sớt... cậy có tiền, nhờ vả nên ngọt sớt... Thử hỏi xem. cái ngõ này, gửi
bàn ghế nhờ nhà tôi bao nhiêu lần... Nhà tôi là nhà công cộng mà...
Đi làm thì... cứ nghĩ chỉ có người trẻ tuổi mới "quái vật" các
kiểu, nhưng không nghĩ rằng... lớn tuổi như bà già đó... cũng còn cái tính xấu
như vậy, nói xấu người khác sau lưng... bô bô đã xéo... ra vẻ ta đây... Người
ta đã giúp rồi còn to mồm... Lúc đầu đến làm, mình luôn tin vào điều tốt trong
mỗi con người... Nhưng không... Mình cần tin lời bạn Lệ nói...
Đời, phũ phàng... chẳng thể còn tin vào lòng từ bi nhân hậu của người khác
nữa...
Bao lâu nay tôi luôn nghĩ ai cũng có lòng tốt trong con người họ lớn hơn...
Luôn tin vào một xã hội tốt đẹp...
Nhưng từ giờ tôi nên nghĩ khác... đề phòng nhiều hơn...
No comments:
Post a Comment
Cảm ơn bạn đã ghé thăm.
Chúc bạn Sức Khỏe và An Lành :)