Nhà mới, hàng xóm mới, trường học mới, và bạn bè cũng mới…
Từ lúc Mãng Cầu chuyển đến làng, Mãng Cầu thấy cái gì cũng mới mẻ, cái gì cũng lạ lẫm cả… Chỉ trừ có Chôm Chôm, là người bạn hàng xóm đầu tiên, mà Mãng Cầu thấy thân thuộc hơn cả… Chắc vì hai cô cậu cũng chạc tuổi nên dễ chơi thân với nhau. Những đứa con nít thì cần gì đâu, chúng chỉ cần được chơi với nhau là thành bạn ngay ý mà.
Vậy là ba ngày cuối tuần cũng đã trôi qua, hôm nay là thứ hai rồi. Mãng Cầu hôm nay cùng với mẹ phải đến trường để nhập học. Lần này chắc Mãng Cầu phải cố gắng hơn các bạn cùng trang lứa nhiều lắm vì Mãng Cầu chưa được đến trường học cũng đã một tuần rồi.
Đây là thứ hai đầu tiên của Mãng Cầu tại ngôi làng mới.
- Làng mình… đẹp… mẹ nhỉ? – Mãng Cầu nhìn mẹ và nói.- Ừ!... không chỉ cảnh mà con người nơi đây cũng… đẹp… phải không con?
- Vâng! Con thấy quý mến gia đình nhà bạn Chôm Chôm lắm mẹ ạ. Họ thật thân thiện và cởi mở mẹ ha.
Mẹ Mãng Cầu nhìn cô con gái yêu quý một cách trìu mến và khẽ gật đầu, rồi hai mẹ con tiếp tục cuộc hành trình vài trăm mét của mình. Nhà cách trường học không xa, nên hai mẹ con Mãng Cầu cùng nhau đi bộ, đi bộ trên con đường duy nhất ấy…
Sắp đi đến cái chỗ hôm mà Mãng Cầu gặp Chôm Chôm. Cô bé liền đưa cánh tay lên và chỉ về phía bên kia đường…
- Cái chỗ kia là hôm đầu tiên con gặp Chôm Chôm đấy mẹ ạ!- Vậy sao con - Mẹ Mãng Cầu hiền từ đáp lại.
Mãng Cầu gật đầu và kể lại câu chuyện hôm đó cho mẹ nghe. Mắt lúc nào cũng cười tít hết cả lên. Khiến mẹ cô cũng thấy vui lây. Bà xoa đầu Mãng Cầu và mắng yêu:
- Con nhỏ này, ai cũng chọc hết trơn là sao?
Mãng Cầu quen thế này rồi… cô chỉ biết nhìn mẹ và cười trừ…
Đi thêm một lúc nữa là đến trường mới của Mãng Cầu rồi. Hai mẹ con nhanh chóng đí sang bên kia đường để vào cổng trường.
Trường mới của cô có bốn dãy nhà… mỗi dãy có hai tầng, mỗi tầng có đến tám phòng học.Tất cả học sinh… từ cấp một đến cấp ba đều được tập trung học trong ngôi trường này cả. Người ta phân chia rõ ràng… một dãy là của học sinh Tiểu học, một dãy là của học sinh Trung học cơ sở, một dãy là dành cho các anh chị học Trung học phổ thông… nhưng cũng có khi họ học lẫn lộn cả… vì nhiều hôm người ta phải sửa chữa nâng cấp phòng học cho tốt… một dãy còn lại là dành cho Ban Giám hiệu nhà trường… À! Thêm cả phòng của bác Nho Tía đặt gần cổng trường nữa là năm dãy.
Từ xa, bác Nho Tía đã nhìn thấy hai mẹ con Mãng Cầu, bác nhanh tay đặt tờ báo giấy đang cầm trên tay xuống để trên bàn, và bước ra phía cánh cổng phụ nhỏ đặt ngay bên phải lối đi chính. Mở cửa và đứng đợi hai mẹ con Mãng Cầu:
- Hai mẹ con đến nhập học cho Mãng Cầu đấy hả.- Vâng bác ạ!. Cháu sắp được gặp bác thường xuyên rồi. - Mãng Cầu nhanh nhảu đáp lại
- Con bé này, chỉ được cái nhanh nhau thôi! - Mẹ Mãng Cầu chép miệng một cái… rồi mỉm cười với cô bé.
- Vậy hai mẹ con nhanh chân lên, hai mẹ con cứ đi thẳng vào giữa sân, rồi lên gác hai dãy nhà D bên tay phải nhé. Phòng số 4 nha. Cô Dâu Ngọt đang chờ mọi người đấy - Bác Nho Tía vừa nói, tay vừa dơ lên chỉ về phía dãy nhà Ban Giám hiệu.
- Dạ vâng, mẹ con em cảm ơn bác ạ. - bà mẹ cúi nhẹ đầu chào bác Nho Tía đáng kính và cùng Mãng Cầu tiếp tục “cuộc hành trình”
Chỉ sau có khoảng một tiếng đồng hồ vừa trò chuyện, vừa làm thủ tục nhập học cho Mãng Cầu, cuối cùng bây giờ là lúc Mãng Cầu hồi hộp và mong chờ hơn cả… ra mắt lớp học…
Theo thứ tự dãy nhà thì Mãng Cầu sẽ học ở dãy nhà A, dãy của học sinh Tiểu học. Mãng Cầu cùng cô Dâu Ngọt, mẹ và các thầy cô khác trong trường cùng đi ra mắt lớp… Lớp nào cũng được ra mắt cả… chắc mọi người sẽ hồi hộp lắm đây. Kỳ lạ nha… cô Dâu Ngọt dẫn Mãng Cầu đi thăm các lớp học… nhưng không đi theo một quy luật nào cả… mà có lúc lên tầng hai, có lúc lại xuống tầng một… tóm lại… hơi mệt… nhưng Mãng Cầu thấy rất vui. Chỉ còn hai phòng nữa ở dưới tầng một là Mãng Cầu chưa được ra mắt. Mãng Cầu hi vọng sẽ được vào học cùng một lớp với Chôm Chôm…
- Bây giờ chúng ta vào phòng số 9 nghe Mãng Cầu - Cô Dâu Ngọt đề nghị.- Vâng, thưa cô. - cô bé đáp lại lời cô giáo với giọng điệu hồi hộp.
Bước vào phòng số 9, mọi người vẫn đang tiếp tục bài học của mình, chợt thằng nhỏ đầu bàn ngồi ngoài cửa sổ, tướng nó cũng nghịch ngợm không kém Mãng Cầu, trông thấy cô Hiệu trưởng và cô bạn học sinh mới bèn réo lên:
- Cô giáo ơi! Dãy mình sắp có học sinh mới rồi kìa cô
Cô giáo bèn dừng lại bài giảng của mình để đón tiếp “nhân vật quan trọng” của dãy nhà A. Cô Hiệu trưởng bước vào trước, theo sau cô là Mãng Cầu, mẹ cô, và các thầy cô khác… và kịch bản cứ lặp đi lặp lại…
- Chào các em, chắc các em cũng đoán được đây là học sinh mới của dãy A trường mình phải không nào. Giờ hãy nghe bạn giới thiệu chút nha. - Cô Dâu Ngọt phát biểu trong sự hào hứng của đám học trò lộn xộn.
Sau 10 phút giao lưu, Mãng Cầu lại cùng cô Dâu Ngọt tiếp tục “cuộc hành trình” tìm lớp học của mình… Chỉ còn “ra mắt” nốt phòng học số 8 nữa thôi là Mãng Cầu sẽ biết được kết quả mình sẽ được học ở lớp nào…
Ngôi trường này đặc biệt lắm… học sinh mới đến cũng phải ra mắt tất cả lớp học trong dãy… Mãng Cầu là người mới… nên cũng không ngoại lệ… Nhưng để biết được mình học lớp nào… thì chẳng có cô cậu học sinh nào có thể đoán được cả… ngoài cô Hiệu trưởng và các thầy cô khác trong Ban Giám hiệu… Cô luôn muốn tạo sự bất ngờ cho học trò của minh. Nhưng nhiều năm qua, ai cũng đã đoán ra được “chiêu bài” của cô rồi… cô thường cho “nhân mới” học ở lớp được ra mắt cuối cùng…
Vậy là cái thằng nhỏ ngồi bàn đầu cưa sổ không có cơ hội để học cùng cô bạn dễ thương kia nữa rồi… nó tiếc hùi hụt khi mà mọi người từ biệt lớp học số 9 để qua phòng số 8 bên cạnh. Mãng Cầu có vẻ vui lắm… vì việc cô được học cùng với Chôm Chôm có xác suất khá cao…
Đúng thế thật… Phòng số 8 là phòng Chôm Chôm học.
Cô Hiệu trưởng lại lặp lại “bài diễn văn” cũ… và Mãng Cầu cũng lại phải tiếp tục giới thiệu thêm lần nữa…
- Chào các bạn… mình tên là Mãng Cầu, rất vui được ra mắt mọi người trong ngày đầu tuần này… và mình hi vọng sẽ được học ở phòng số 8 này cùng các bạn - Mãng Cầu nhìn lướt một vòng xuống phía dưới và mỉm cười.
Các thầy cô trong Ban giám hiệu nhà trường ai nấy cũng tò mò… không hiểu sao sang phòng này, cô bé lại mong muốn được học ở phòng này… mà những phòng trước cô không hề đả động đến điều đó cả. Mọi người vẫn chưa đoán ra được… chỉ có Mãng Cầu và mẹ cô mới biết được… Ấy là khi vừa bước vào lớp, cô bé đã nhìn thấy cậu Chôm Chôm hàng xóm ở bàn ba dãy gần bàn giáo viên đang ngồi kia rồi…
Chôm Chôm chợt tủm tỉm cười… và dường như mắt cậu cũng mỉm cười theo...vì cậu biết được rằng… phòng cậu là phòng cuối cùng rồi.
Chuông reo lên khiến Chôm Chôm giật mình… sao mà cô Hiệu trưởng căn đúng giờ thế nhỉ… cứ lúc chuẩn bị tuyên bố kết quả… là y như rằng… nghỉ giải lao.
Tụi học sinh được bữa trò chuyện, bàn tán rôm rả… cho dù biết chắc là Mãng Cầu sẽ vô học ở phòng số 8. Và tất nhiên… phòng Chôm Chôm là rôm rả nhất rồi…
Ai cũng vui vẻ… chỉ có mình Mãng Cầu là lên phòng Ban Giám hiệu để trò chuyện với các thầy cô trong giờ giải lao thôi… mẹ cô có việc bận đã phải xin về trước rồi. Cô vui vẻ trò chuyện với thầy cô trong tâm trạng hết sức hồi hộp…
Ai cũng vui vẻ… chỉ có mình Mãng Cầu là lên phòng Ban Giám hiệu để trò chuyện với các thầy cô trong giờ giải lao thôi… mẹ cô có việc bận đã phải xin về trước rồi. Cô vui vẻ trò chuyện với thầy cô trong tâm trạng hết sức hồi hộp…
Chuông reo… đã vào tiết học rồi… ai nấy cũng nhanh chân vào vị trí của minh…
Vì Mãng Cầu là người mới nên ngày đầu tiên này cô bé sẽ được ưu tiên, hoặc là sẽ học luôn ngay từ tiết học tới này… hoặc là ngày mai cô sẽ bắt đầu… Mãng Cầu được cô Dâu Ngọt hỏi, và cô bé quyết định sẽ tham gia lớp học luôn vào bây giờ. Cô thấy rất hào hứng.
- Được thôi, cô trò mình đi nào! - Cô Hiệu trưởng nói với Mãng Cầu.- Vâng ạ! - Cô bé đáp lại và đi theo phía sau cô Hiệu trưởng.
Vậy là Mãng Cầu được học ở lớp mà thằng cu Tiểu Tây đã chuyển đi… Phòng học số 9...
(Dung kh...)
No comments:
Post a Comment
Cảm ơn bạn đã ghé thăm.
Chúc bạn Sức Khỏe và An Lành :)