Breaking

Thursday, March 29, 2018

Status 29/03/2018

Hôm nay buồn đấy, không nhiều lắm những vẫn nhiều hơn hẳn những lần trước đó.
Cái "nụ cười tưng tửng" ấy đến bao giờ tôi mới có thể gặp lại...
Cố kìm lòng để khiến không làm cho ai buồn cả. Cố giấu những giọt nước mắt đằng sau cái điệu cười cà tửng ấy suốt những ngày, những giây phút cuối cùng...
Chẳng ai có thể ngăn nổi những dòng cảm xúc bất chợt dâng trào...

Tôi...
Khi vô thức quay sang nhìn thấy em đang "cắm cúi" viết cái gì đấy cho "bà chị đanh đá", khóe mắt tôi rưng rưng.
Lần đầu tiên phải chui vào WC để thấm nước mắt. Vì không muốn nó ào ào tuôn ra...

Em này...
Ai đã làm gì em cơ chứ? Mắt em ướt đỏ, miệng em vẫn cười tửng một nụ cười ngượng ngùng...
Giá mà những lúc ấy chúng ta là con nít thì tuyệt vời biết nhường nào, ta có thể khóc tu tu mà không còn phải ngượng vì mọi ánh mắt xung quanh... 

Em à...
"Cũng không thể trách nó được", chính em đã nói như vậy thì tôi cũng thấy tâm của em không "ác" rồi... 
Chỉ có điều người ta đang trong tâm trạng "MẤT THIỆN CẢM" với em nên cho dù mọi hành động gì của em đi nữa, người ta đều thấy không thật tâm...
Những người tin và yêu quý em sẽ không cần em phải giải thích cho những gì em đã trải qua.

Em ơi...
Tôi với em có bao giờ trò chuyện đâu nhỉ? Ấy vậy mà tôi cũng cảm nhận được sự chân thành trong lời em chúc. Cảm ơn em.

Em...
Chúng ta - em, tôi, họ và những người còn lại đều không ai có tội, không ai có lỗi cả...
Nhưng tất cả chúng ta đều sai và tôi cũng sai...
Sai bởi chúng ta luôn áp đặt những đoán định của cá nhân mình vào người khác...
Sai vì chúng ta không thể làm hài lòng tất cả...
Càng sai khi không thể đặt mình vào vị trí của từng người để mà hiểu rõ nội tình, cũng như cách hành xử của ta với họ và của họ với ta liệu ai có đang làm tổn thương (tổn hại) đến ai không...
Sai lắm, khi không dành thời gian để lắng nghe, không dành thời gian để nhìn nhận lại vấn đề một cách tổng thể và khách quan hơn...
Sai đấy, khi nói mọi chuyện chỉ nên dừng lại trong giới hạn cho phép, nhưng cái giới hạn đó đã là một ranh giới vô hình...

Tôi thực sự là ai? Các em thực sự là ai? Họ là những người nào? 
Thì chỉ có tôi biết, các em rõ, họ hiểu chính bản thân mình...
Những điều không may mắn, những điều chẳng đẹp đẽ đã được để lại trong những cái ôm ngốc xít ấy... và luôn là những cái ôm may mắn...

Cảm ơn các em đã xuất hiện để tôi có thể đi ngang qua cuộc đời của các em...
Cảm ơn các em đã xuất hiện và để lại dấu ấn ngang qua cuộc đời tôi...
(Dung kh...)

1 comment:

  1. Ta cũng sai khi ta muốn làm hài lòng tất cả mọi người...
    Thôi đành vậy, chỉ cần thành thật với chính mình...
    DVD sang thăm nhà, chúc Dk an lành!

    ReplyDelete

Cảm ơn bạn đã ghé thăm.
Chúc bạn Sức Khỏe và An Lành :)