Breaking

Sunday, August 20, 2017

Cần ai đó kéo tôi ra khỏi mớ bòng bong này...

Trong kinh tế học vi mô có 10 nguyên lý kinh điển.
Và 2 trong số đó tôi luôn nhớ nằm lòng...
- Con người luôn luôn phải đối mặt với sự đánh đổi.
- Chi phí cơ hội của 1 thứ là cái mà bạn phải từ bỏ để có được thứ đó...

Tôi ghét phải đứng trước một sự lựa chọn
Giờ tôi lại muốn rút lui...
Lý do tôi bắt đầu là gì?... 
Tôi cũng không biết nữa...

Có lẽ là tôi đã quá tự tin vào bản thân mình, mà không hề hay biết rằng, quyết định lúc đó của tôi là quá sức với tôi như bây giờ...
- Tôi vẫn có thể lựa chọn tiếp tục, vì đó là trách nhiệm của tôi phải làm... nhưng có khi  cái kết quả nó sẽ không giống như những gì tôi mong muốn hướng tới...
- Hoặc tôi sẽ trở thành người vô trách nhiệm với những gì mình đã nói trước đây, nếu tôi rút lui, và trở về làm những công việc thường ngày...

Trước hôm thứ 3 vừa rồi, tôi đã từng muốn quyết định rút lui, nhưng rồi không hiểu sao tôi lại thay đổi, có lẽ vì anh muốn tôi như vậy...
Nhưng đến hôm nay, tôi lại muốn từ bỏ, cái thứ mà nó khiến tôi thay đổi...

Tại sao? Thứ 3 vừa rồi, tôi lại tổ chức cái mini game ấy chứ...?
Giờ ngồi nhìn cái slide mà tôi thấy mình hèn...
Thực sự tôi muốn gì, và tôi đang cần gì, Tôi cũng không biết...
Tự lao vào thì tôi phải tự tìm cách chui ra khỏi mớ bòng bong này...

Khi tôi tôi gật đầu chọn làm, và khi tôi bắt đầu làm, Tôi được gì, và mất gì ư? Nhiều chứ...
Tôi được thỏa sức nói những gì mà mình nghĩ
Tôi được làm những gì mình thích và thấy rất thú vị mỗi khi kết thúc một ngày mệt nhoài...
Tôi đã có thể đứng trước đám đông, nói, mà không còn cảm thấy run sợ bởi hàng chục con mắt đang nhìn chằm chằm vào mình,
Tôi có được những sự ganh ghét mà tôi không hề muốn...
Tôi đã không còn là tôi của những năm tháng trước khi bước vào Phương Chi...

Mất ư, mất đi cái con người nhút nhát ngày nào...
Mất đi một vài người khi tôi thay đổi...
Mất đi một vài sự tin tưởng mà ai đó đã dành cho tôi...
Mất đi một con người vô lo, vô nghĩ mà thay vào đó là 1 con người luôn tính toán vì sợ có người thiệt thòi...

Nhưng nghĩ kĩ thì, Dù là một lựa chọn nào đi chăng nữa... thì Được vẫn nhiều hơn Mất

Hòa đồng hơn với mọi người, là điều mà Phương Chi mang đến cho tôi suốt thời gian qua. Khi mà tôi gần như chẳng còn một niềm hi vọng gì vào chính bản thân mình, Tôi vô tình gặp Phương Chi. Có lẽ tôi và Phương Chi có một cái duyên vô tình...
Khi còn lang thang tìm một công việc khác cho mình, cái bản tin tuyển dụng của Phương Chi lướt qua new feed của tôi mấy ngà liền, nhưng tôi đều bỏ qua... Rồi một ngày, vẫn cái tin đó, hiện lên, tôi tò mò, và apply vào nó để thử xem cái công việc đó nó như thế nào...

Thân thiện, là cảm giác đầu tiên tôi có được khi nói chuyện với bạn đăng bài tuyển dụng...
Chuyên nghiệp là cảm giác thứ 2 tôi nhận ra, khi bước vào cuộc phỏng vấn...
Nên tôi đã thuận lòng mình với nơi đây... chỉ vì lý do đó thôi...
Chưa có một nơi nào mà tôi thấy tự hào khi giới thiệu người khác vào làm cùng, như Phương Chi cả... 
Thực sự ở Phương Chi có những thứ tôi cần và tôi muốn làm cho Phương Chi...
Nhưng tôi vẫn còn nhỏ bé lắm...
Và đến giờ tôi thấy mình không đủ sức để tiếp tục hết mình...
Cần một ai đó lôi tôi ra khỏi mớ bòng bong này, hay chí ít, hãy cho tôi Từ bỏ cái suy nghĩ rút lui được không...
(thonboncodon)

3 comments:

  1. DVD nghĩ rằng...
    Bất cứ ai...
    Rồi cũng sẽ có lúc
    Phải đối diện với một sự lựa chọn.
    Sự Lựa Chọn bao giờ cũng xoay quanh Được - Mất.
    Có những lựa chọn vẫn còn có thể thay đổi.
    Có những lựa chọn chỉ là duy nhất.
    Ta quyết định rồi
    Ta có hối hận hay không?
    ---
    DVD sang thăm nhà, đọc bài đăng của DK, DVD lại nghĩ về những lựa chọn trong quá khứ...
    DVD đã nhiều lần lựa chọn sai lầm...
    Nhưng có ai biết được ngày mai sẽ ra sao?
    Cuộc sống sẽ biến chuyển thế nào?
    Giờ thấy mình đã lựa chọn sai lầm nhưng cũng không thể thay đổi được...
    Chỉ còn chấp nhận hiện tại, và trong tất cả tình huống tệ hại, đành phải cố gắng hết mức làm sao để giảm bớt sự tệ hại về mức tối thiểu nhất...
    DVD chúc DK ngày CN an lành! :)

    http://3.bp.blogspot.com/-MXEVluIrsJM/UPAZjAb5ktI/AAAAAAAANR0/nzZkBc9T6fA/s320/Vibrations-d-Automne.gif

    (Blog của DK có font chữ đẹp quá! DK làm như thế nào nhỉ?)

    ReplyDelete
    Replies
    1. - Dạ Dung kh... cảm ơn DVD đã ghé thăm và cho những góp ý chân tình ạ :)
      - Dung kh... chúc DVD có buổi tối cuối tuần thật vui vẻ :)
      - Font chữ Dung kh... chọn ở Mục thiết kế/Chủ đề/Tùy chỉnh/Nâng cao/Trang/font/Dancing script ạ

      Delete
    2. - DVD có góp được cái ý gì đâu, chỉ là vài dòng tâm sự của DVD thôi mà... hi hi hi... :)
      - DVD cũng chọn font-family của blog là Dangcing script, mà blog chỉ hiện ra font mặc định của blogger... hơi bị buồn... hi hi hi... :D

      Delete

Cảm ơn bạn đã ghé thăm.
Chúc bạn Sức Khỏe và An Lành :)