Nhớ lại (gần) (hơn) 3 năm trước, không còn nhớ rõ là vào ngày nào, chỉ mường tượng nhớ những cái biểu
hiện của nó mà thôi... Cũng cái cảm xúc không rõ lý do ấy, cũng cái kiểu im lặng,
"nghe ngóng" ấy... Chúng đã trở lại mà nó không thể nào kiểm soát được.
Nó đã biết cái hiện tượng này sẽ kéo dài bao lâu... Lâu đấy... Lần này ắt hẳn sẽ
lâu hơn cái hồi 3 năm trước...
Những ngày tới, nó sẽ còn nghe nhiều cái câu "làm sao đấy?"...
Đừng hỏi nó như thế... Rồi nó cũng sẽ chỉ im lặng hay lắc đầu... Hoặc chỉ nói
"chẳng sao"...
Bởi vốn dĩ nó cũng chẳng biết nó bị làm sao...
Thôi cứ kệ nó đi...
Cứ để cho nó nghĩ nó luôn bị bỏ rơi...
Để nó khỏi phải có những hành động, câu nói mà rồi nó lại cảm
thấy là ngu ngốc...
Cứ kệ nó đi...
Và nó cũng không muốn bị thành chủ đề của những câu chuyện...
Nó cảm ơn những ai "chủ động" cũng như "thụ động"
quan tâm đến nó...
Nó sẽ lại ổn thôi...
No comments:
Post a Comment
Cảm ơn bạn đã ghé thăm.
Chúc bạn Sức Khỏe và An Lành :)