Y!Blog
Saturday, March 05, 2011
may mắn chăng...
Nghỉ tết trong tâm trạng mong mỏi điểm thi...
Để săn lùng kết quả thi, tớ đã phải ngày đêm... (chém gió đấy)
hỏi đông dò tây xem mọi người đã nhận được điểm thi chưa? Mà sao tớ vẫn chưa
có.
Tớ bắtớ đầu phi vụ từ khoảng mồng 4 tết đổ ra... Mọi người vẫn
chưa nhận được. Nhưng 1-2 ngày sau, vẫn câu hỏi ý, vẫn "nạn nhân" ý...
Thế nhưng tớ lại càng lo lắng hơn khi mà Phương còm phátớ biểu: "anh nhận
được rồi".... Và cũng có lẻ tẻ vài nhân khác đã nhận được phiếu điểm...
Tớ lo lắng... Không biết mình có bị "dính chưởng"
môn nào không?
14/2 được đến trường... Cứ nghĩ là có điểm hết ở bảng tin...
Ai ngờ... Mới bít thêm được có 2 môn giải tích với đại số...
He he 2 môn này qua rồi
.
Như vậy là 4 môn đã có điểm, chỉ còn 2 môn nữa. Ôi! Còn cái
môn củ khoai thì sao?
Va-lung-tung đã qua. Đến 15/2, trong buổi học kĩ năng mềm
thì chúng tớ mới chính thức nhận được bảng điểm
Môn lịch sử KTQD... điểm thi tớ được có 4 điểm mà trung bình
của tớ được những 5 tròn
ớ hớ sướng rồi... Thế là không bị dính chưởng môn nào rồi
Ôi! Sướng rên hứ hứ sướng rển nó lử đừ đừ
________________
Tối hôm kia, tớ có nhận được tin nhắn từ Thùy Linh hỏi mượn
quyển Pháp luật đại cương. Sau vài hồi nhắn qua nhắn lại, chúng tớ quyết định
là sáng hôm sau 4/3/2011 (thêm tý dữ liệu cho nó phong phú) Linh sẽ qua nhà tớ và
lấy sách.
Hôm qua, vẫn chỉ là một ngày như bao ngày khác.... Tớ vẫn
đang lơ tơ mơ trong giấc ngủ (ngàn thu)... Tầm khoảng hơn 10 rưỡi, tiếng nhạc
chuông mà tớ tự cài đặt riêng cho tụi bạn cũ réo lên... Đón chắc là Linh gọi.
- à lố (biến tấu tí)
- tớ đến rồi đây... (đại loại là như thế. Lơ mơ nhớ sao chi
tiết được)
Tớ vùng dậy, rút quyển sách trên giá và vác nó xuống nhà...
Rồi sau đó lại leo lên ngủ típ…
Chuẩn bị đến giờ đi học, soạn sách vở, ăn cơm, và không quên
mang theo sạc điện thoại cho Moon (là ai tập trước nói rồi)
Tức cực (không đạt đến điểm cực đại he) hôm qua có mặc áo
mưa thì trời nó lại mưa bé, chả bù hôm trước không mặc thì trời nó lại mưa to
thế mới ghét chứ
Kệ chẳng sao cả, bình thường như cân đường hộp sữa
Về nhà tìm điện thoại thì nó lại hết pin... (lại) kệ
Cắm sạc rồi lại quăng máy vào 1 góc (cho nó ra sao thì ra)
Lúc sau lên nhà, trời... Làm gì mà những 4 tin nhắn dữ vậy.
Chắc chắn trong đó có tin của cái Hằng (vì chuyện vẫn đang dở dang)
Đến 3 cái tin kia... "quy khach có 133100 dong
trong...". Hơ hơ tự dưng mình sững sờ chẳng hiểu mô tê gì cả. Rồi lại tưởng
là có ai "chơi khăm" minh chứ... Nhưng chả phải. Tin nhắn này từ +195
mà.
Ơ!
195 em còn bít chứ 148 em chưa bít đến
Kiểm tra lại tài khoản chính thì thấy đúng là được +100k, tài
khoản phụ cũng được khuyến mãi thêm 100k nữa (sướng chứ).
Tớ có kể cho Moon nghe. Rồi sau đó tớ gọi vô cái số điện thoại
người gửi đó những 3 cuộc liền mà cả 3 cuộc đều không ai bắt máy. Tớ mới
chuyển sang chiêu sms và call me back...
rồi lại thêm 1 cuộc gọi nữa... Nhưng cũng chả có kết quả gì.
Cả 2 thám tử dỏm đều phải bó cả tay lẫn chân vì không tìm ra
thủ phạm
Con nhỏ nó đùa "hay là có ai hâm mộ mày" hâm mộ kiểu này thì còn gì bằng
Rồi tớ chợt nhớ đến bức thư mà Hà Phương sent cho tớ hồi thứ
tư vừa rồi (vừa mới giám đinh lại thông tin)
Tớ cũng chả bít mình có mê tín hay không. Nhưng chắc chắn 1
điều rằng trong đầu tớ lúc đó chỉ đơn giản nghĩ là sent cho mọi người cùng đọc
cho vui thui chứ chả có ý gì. Đáng nhẽ tớ có thể sent cùng 1 lúc cho bao nhiêu người
mà tớ muốn. Nhưng tớ không làm thế. Tớ đã coppy ra thành 20 bản thật (có khi còn hơn ý)
Tại sao ak? Ừh. Đúng rồi,
rỗi hơi ý mà
Chả có việc gì làm nên ngồi nghịch cho mau đến bữa cơm thui
mà
Tớ chẳng biết có phải vì bức mail đó mà tài khoản tớ gặp may
hay là có sự nhầm lẫn gì đó...
Tớ đã từng nhiều lần nghĩ rằng: có lẽ may mắn chả bao giờ đến
với tớ... Nhưng chắc có lẽ tớ đã lầm...
Có thể lúc này may mắn chưa đến với ta nhưng hãy tin một lúc
nào đó, nó sẽ tìm đến bên ta
He he. Lâu lâu lại viết luyên thuyên, lan man một
tý