Từ khi nó vào 10, nó hay
nằm mơ... Những giấc mơ gần đây của nó thường xuất hiện những người bạn
của nó (cả mới, cả cũ) và tất nhiên cả những người khác nữa...
Đầu tiên là sự xuất hiện
của Li Ly (bạn của nó hồi học cấp hai) và Minh Anh (đang học cùng nó). L.Ly là
bạn của nó thì đã đành nhưng còn cái M.Anh, nó có thể nói là nó cả M.Anh chả hề
có dây mơ rễ má gì với nhau cả ngoài việc học cùng lớp với nó...
Hai người ngày xuất hiện
trong giấc mơ của nó với vai trò là bạn của nhau... Nó không nhớ rõ lắm về giấc
mơ đó (tại vì lâu lắm rồi, từ hồi đầu năm lớp 10 mà)... nhưng đại loại giấc mơ
đó là về cái vấn đề phân ban học (ở đây nó không nói đến M.Anh). L.Ly bảo với
nó là học ban tự nhiên khó quá nên L.Ly xin bố mẹ chuyển trường và xin vào học
cùng lớp với nó...
Vụ tiếp theo (cũng mới đây
thôi, vào khoảng cuối tháng 6) là đến lượt Thuỳ Linh, đứa bạn hiện giờ học cùng
lớp với nó. Nó cũng không nhớ rõ lắm nhưng sự việc chỉ là mấy đứa trong lớp cứ
bàn tán về mái tóc mới của T.Linh mà thôi. Nhưng mà nó cũng không để ý lắm (--->
nó không phải là con bạn tốt...)
Còn đây nữa, vừa mới sáng
nay thôi, ngày 7/8, nó lại có một giấc mơ, cũng có những đứa bạn của nó. Vụ này
thì chắc chắn là nó nhớ hơn nhiều, thậm chí đến từng góc cạnh, ngóc ngách trong
giấc mơ...
Nó cùng bạn nó là Thảo
Ly, cùng nhau đi đến chỗ học thêm Tiếng Anh. Nhưng lạ một điều là... con đường
mà chúng nó đi phải leo qua những bậc thang dẫn trên… nóc nhà... (dạng kiểu như
những ngọn núi ý...)
Cuối cùng thì hai đứa
cũng đến nơi... Cũng giống như mọi ngày bình thường (không phải trong mơ), nó
vẫn thường đến sát giờ (đôi khi nó cũng vào sau mọi người). Nó xin cô cho nó
vào lớp...
Nó mới chỉ vừa bước vào
khoảng giữa của hai dãy bàn thì... nó phát hiện ra cái đứa ngồi bàn đầu (chỗ nó
hay ngồi)... quen quen... Ôi! không ai khác, đó chính là Hoàng Anh, đứa bạn hồi
cấp hai của nó...
Còn nữa, lúc mà nó bước
từ cửa vào, nó chợt nhận thấy cũng có đứa nào trông bộ dạng quen quen ngồi bàn
cuối cùng ngay cửa ra vào..., nó quay đầu lại nhìn thì hình như tên đó, hắn
tránh mặt nó hay sao ý? mà cứ cúi cúi xuống gầm bàn như đang trốn ai đó... Đứa
bên cạnh hắn, nhìn thoáng qua, ban đầu nó tưởng cái Minh Trang (cũng học cấp
hai với nó)... nhưng nhìn kĩ thì không phải.
Nó quay sang định
hình... thằng kia. Đó là thằng Tú, cái thằng ngồi cùng bàn với nó hồi lớp
8...
Khi mà nó phát hiện ra
H.Anh, nó ton hót, phát biểu ngay một câu: "Ôi! H.Anh... (gì gì ý, nó không
nhớ). Nó mặc kệ cả Kún (là T.Ly đó mà), không đoái hoài gì đến Kún của nó cả...
Nó chọn chỗ ngồi cùng bàn
với H.Anh...
Được một lúc, nó xin phép
cô cho nó cùng bạn nó (nó không nhớ là T.Ly hay H.Anh nhưng hình như là H.Anh
thì phải), cho hai đứa được về sớm để đi học thêm môn Lý.
Cô đồng ý...
Nhưng...
Muốn đến chỗ học Lý, hai
đứa cũng phải vượt qua cái con đường mà lúc nãy nó cùng T.Ly đi qua... Nó trèo
lên từng... bậc thang... nóc nhà, trong lòng cứ nơm nớp lo sợ đường đi... bị
sập... (công nhận cũng sợ chết ghê...)
Lên đến đỉnh thì không có
vấn đề gì nhưng lúc leo xuống để đi tiếp thì... nó mới chỉ xuống được nửa đoạn
đường, nửa đoạn còn lại, nó chưa biết tính sao...
Nó thấy những người xung
quanh nó đều... nhún chân... nhảy... và tiếp đất... rất an toàn (trông rất...
nghề)
Lúc đó, ở phía dưới cái
vùng đất bằng phẳng ấy, có thầy Hưng, giám thị trường nó, đứng ở phía dưới.
Thầy bảo nó mạnh dạn cứ nhảy xuống đi...
Nhưng nó không dám, nó sợ
một điều gì đó...
Rồi cuối cùng nó cũng
nhảy, nhưng nó không hề nhún... nhảy như những người kia... mà nó tự... thả cho
mình rơi xuống...
Xuống đến nơi, chạm mặt
đất, nó ngỡ ngàng trước khung cảnh... lại quen quen... Ôi không!... Đó là sân trường
học của nó. Cũng lạ thay, tự dưng cô chủ nhiệm ở đâu xuất hiện hỏi nó và bạn nó
(nó không nhớ nổi là ai) là tại sao bảo đi học Lý cơ mà sao còn ở đây...
Rồi tự dưng, nó cùng đứa
bạn dắt nhau ra Thọ Lão, nơi mà cô chủ nhiệm đang dạy thêm, cũng là cái chỗ mà
nó và đứa bạn vừa rời đi...
Cô bảo nó tường trình lại
chuyện hồi nãy cho cô biết...
Nó chấp nhận... ghi ghi
chép chép lại những chuyện đã xảy ra... (chi tiết lắm...)
Rồi sau đó hai đứa vào
lớp... học tiếp (vì lúc ấy nó mới biết rằng nó đã nhìn nhầm giờ... sớm hơn 1
tiếng...)
Lại cái thằng ngồi bàn
cuối, hắn nhìn nó cuời rúc rích... Lần này thì nó chắc chắn là thằng Tú rồi, không
sai vào đâu được...
Nó cùng con bạn vào lớp
ngồi, tuy rằng trong lớp vẫn còn mấy chỗ ở phía trên (chỗ mà nó khoái khẩu
nhất...) vẫn còn trống nhưng hai đứa lại không ngồi, mà lại chọn cái bàn phía
cuối dãy nhưng mà bên dãy không có thằng Tú...
Và rồi, nó quay sang nhìn
đứa bên cạnh, đứa đang ngồi cũng bàn nó lúc này lại là... Kún...
Nó tự hỏi... tại sao các
bạn học hồi cấp hai của nó lại học thêm của cô Vân...?!
________
Nhớ kĩ thì những chi tiết
trong cái giấc mơ của nó sao mà lung tung. lộn xộn, không hề có hệ thống gì
cả...
Nhưng dù sao, nó cũng
muốn nói với các bạn cuả nó rằng... Nó yêu quý các bạn nhiều lắm, và nó cũng sẽ giữ
mãi những kỉ niệm ngày nào đó trong trái tim...
No comments:
Post a Comment
Cảm ơn bạn đã ghé thăm.
Chúc bạn Sức Khỏe và An Lành :)