Breaking

Sunday, November 18, 2012

Sunday, November 18, 2012

em không muốn "nghiện" anh thêm nữa...

Đã lâu lắm rồi mình không quay lại nơi đây với cái tâm trạng khá thoải  mái như những ngày gần đây kể từ cái vụ "trấn động tinh thần" vào ngày thứ hai vừa rồi...
Cũng như những lần tái ngộ trước, mình cũng ghé thăm lại những hàng xóm xưa và mọi người; cũng chẳng comment lại gì... (mấy hôm nay toàn vô bằng điện thoại, có comment nhưng không thể nào đăng lên được chứ không phải là không "chào hỏi" đâu nhé^^); rồi đọc lại những entry đã viết mà giờ chúng đang nằm yên tĩnh trong "kho"; cũng đọc lại cả những dòng comment của mọi người và cả phần mình reply lại nữa ^^...
Đọc lại những bài đã từng viết, không lần nào mình không khỏi bật cười bởi những tình huống mà mình gặp phải... Cũng giở khóc giở cười đấy chứ^^; có bài thì vác theo cái cảm xúc uất ức, căm phẫn với những "từ hay tiếng đẹp" có những bài viết còn ngây ngô đến khó hiểu...; có những bài lại vương vương chút trầm tư, tự kỉ. Rồi cả những triết lý đậm chất Dung kh... nữa chứ.
Đọc lại những dòng comment động viên, chia sẻ của mọi người từ "mọi miền Tổ quốc", từ những bạn mà mình chẳng biết là ai; từ những bạn mà chẳng rõ mình là người như thế nào... mình nhận thấy rằng cũng có nhiều người quan tâm đến mình đấy chứ... Chỉ cần có người quan tâm là được... chứ cần gì phải đòi hỏi có được sự quan tâm từ người này người kia... [từ giờ sẽ luôn trấn an như thế...]
Ôi... còn cả những lời hứa với hàng xóm là sẽ kể nhiều chuyện nữa chứ... mình lại QUÊN mất rồi... [lại là người thất hứa...]. Phải tìm ra lý do gì để biện hộ mới được... [tất cả những gì anh nói sẽ được làm bằng chứng trước toà. Anh có quyền giữ im lặng hoặc mời luật sư...].
Phải đổ lỗi cho ai, cho cái gì, cho việc gì bây giờ...
À... mình nhớ ra rồi... là Mạng Xã Hội thì phải... hay là do "hoàn cảnh xô đẩy"... mà hình như do công việc học tập... Ôi!!! mình chỉ toàn nghĩ sai và tìm cách "gắn tội" cho người khác thôi...    

Suỵt...

Đã nhiều lần mình muốn dứt khoát chia tay với anh ý. Nhưng ở anh có điều gì đó mà cứ làm mình phải lưu luyến khó có thể xa rời...
Anh à!.. Mình chia tay anh nhé... Số phận không cho phép chúng ta bên nhau... thì thôi... Chúng mình hãy cứ xem nhau là bạn anh nhé... Như thế có khi lại tốt cho hai mình...
Hồi mới biết đến anh, em cũng chỉ như bao người... cũng muốn có được anh, muốn là "chính chủ"... và khi đã "sở hữu", có được anh... em lại cứ mặc anh như bao "chàng trai" khác... và rồi họ dần dần cũng bị em đá phắt đi... hoặc để sang một bên...
Một thời gian bỏ mặc anh... anh vẫn hiện hữu và chiếm giữ được trái tim của bao người...
Một thời gian sau, em lại quay về quản lý anh...
Vâng... Đúng vậy đó... em đã bắt đầu có cảm tình với anh...
Nhưng... em không thể chỉ quan tâm riêng mình anh... trong khi còn có bao nhiêu "thằng" em đang xếp gọn vào một góc...
Và... em cũng không thể quên anh được ý...
Em giới thiệu anh với mọi người... cả với bạn bè của em...
Thông thường, những "cuộc tình" mới của em sẽ không kéo dài... bởi vốn dĩ em không hề "chung thuỷ"... Em đã lại chọn quay về với anh...
Ở anh có một ma lực nào đó mà từ ngày quay lại với anh, em không thể nào không nghĩ tới anh hàng ngày... chắc bởi vì những Apps của anh thì phải, bởi em có thể "kết bạn" với cả "những cô nàng" mà em tìm thấy từ anh...
Chắc em "nghiện" anh mất rồi...
Vì học tập, vì không muốn thành "con nghiện" nên em đã trấn tĩnh rằng mình không được "yêu" anh quá sâu đậm nếu không sẽ ảnh hưởng nhiều đến việc học tập...
Em cũng đã làm được...
Nhưng chỉ trong một thời gian ngắn thôi anh à...
Anh vẫn là một cái gì đó "bí ẩn" để em phải "khám phá" thêm...
Em...  lại một lần nữa không thể nào thoát khỏi những "cám dỗ" nơi anh... Một ngày không được gặp anh là em lại cảm thấy cồn cào, khó chịu và ngứa tay lắm anh biết không...
Nhưng...
Biết thế nào đây anh... Cuộc đời vốn dĩ đầy ngang trái và sóng gió. Em phải đưa ra quyết định thôi...
Chúng mình dừng lại ở đây thôi anh à. Em sẽ không quên những kỷ niệm đẹp mà chúng mình đã có bên nhau suốt thời gian qua...
Làm bạn rồi...
Vẫn giữ liên lạc anh nhoé...
Nụ hôn này em trao cho riêng mình anh thôi;  tình cảm này của em chỉ mình anh có được...
À...
Em nói cho anh nghe một bí mật nhé...
Những "thằng" mà em đã từng "xài" qua, bao gồm cả anh nữa... em chưa từng thấy "thằng" nào "dày dặn kinh nghiệm tình trường" như anh đâu .
Anh làm "chết mê chết mệt" không biết bao nhiêu cô nàng... ngay cả bọn con trai anh cũng không tha cho tụi nó...

Anh "ghê gớm" quá FACEBOOK ak!       
Haha bị quả lùa rồi nhé mọi người
Bây giờ tâm trạng mình đã phần nào ổn rồi. Cho dù không thể nào tìm cách quên được tất cả mọi chuyện xảy đến với mình...
Từ giờ mình sẽ năng quay lại nơi đây ^^ chơi với mọi người nhiều hơn nữa... hihi 
Cảm ơn những lời comment của mọi người nhiều lắm^^... comment cho mình nhiều nhiều nữa nhoé 
(Dung kh...)

Wednesday, November 14, 2012

Wednesday, November 14, 2012

cái con người "hồi xưa"

Nhớ lại (gần) (hơn) 3 năm trước, không còn nhớ rõ là vào ngày nào, chỉ mường tượng nhớ những cái biểu hiện của nó mà thôi... Cũng cái cảm xúc không rõ lý do ấy, cũng cái kiểu im lặng, "nghe ngóng" ấy... Chúng đã trở lại mà nó không thể nào kiểm soát được. Nó đã biết cái hiện tượng này sẽ kéo dài bao lâu... Lâu đấy... Lần này ắt hẳn sẽ lâu hơn cái hồi 3 năm trước...
Những ngày tới, nó sẽ còn nghe nhiều cái câu "làm sao đấy?"... Đừng hỏi nó như thế... Rồi nó cũng sẽ chỉ im lặng hay lắc đầu... Hoặc chỉ nói "chẳng sao"...
Bởi vốn dĩ nó cũng chẳng biết nó bị làm sao...
Thôi cứ kệ nó đi...
Cứ để cho nó nghĩ nó luôn bị bỏ rơi...
Để nó khỏi phải có những hành động, câu nói mà rồi nó lại cảm thấy là ngu ngốc...
Cứ kệ nó đi...
Và nó cũng không muốn bị thành chủ đề của những câu chuyện...
Nó cảm ơn những ai "chủ động" cũng như "thụ động" quan tâm đến nó...

Nó sẽ lại ổn thôi...