Breaking

Monday, October 26, 2009

Monday, October 26, 2009

Tại ai ak? Tại sao ư?

Ngày trước thì đây với đằng ấy "thân nhau" thật. Đi đâu đằng ấy cũng rủ đây đi, đi đâu đây cũng rủ đằng ấy đi cùng. Nhưng đó là hồi trước, bây giờ chắc đằng ấy nghĩ "chả thân" nữa nhỉ?
Từ cái dạo đằng ấy với đây bị "người khác" tách ra thì... đây toàn chủ động gọi đằng ấy thôi chứ đằng ấy có gọi đây nữa đâu...
Lỗi có phải ở đây không?
Rồi lại bị tách ra xa hơn nữa...
Và đây nhớ, đằng ấy chỉ qua chỗ đây có 1 lần thôi...
Lỗi tại ai nào...?
Đây cũng buồn chứ bộ...
Nhưng có ai biết được đâu...
Nhiều lúc.... Đây không muốn đến đằng đấy nữa, đây muốn đằng đấy đến đây thôi...
Đây không muốn lúc nào cũng lon ton, lân la, ton hót,...la liếm hết nơi này đến nơi khác nữa đâu...
Đằng đấy hiểu đây chứ...
Đây muốn "một sự yên bình" hơn bao giờ hết...
Đây về trước không phải là đây ghét đằng đấy
Đây không muốn nói không phải vì đây ghét nói chuyện với đằng đấy
Đằng đấy hiểu chứ....
Đây chỉ muốn có "một sự yên lặng" hơn thôi...
Đây muốn ở một mình....
Ừ! Cứ cho là đây "thay đổi" đi...
Nhưng nếu đằng ấy hiểu đây thì đằng ấy cũng không cư xử như thế khi mà gần đây, đây thay đổi...
Nhưng đây muốn nói với đằng ấy là...
Tuy đây không hiểu rõ được đằng đấy nhưng đây biết tương đối nhiều về đằng đấy. Nhưng trái lại, đằng đấy có hiểu được đây không... hay đến biết cũng chỉ là hơn con số không...
___________

Nếu ai đó cẩn "một khoảng yên lặng" hãy cho họ "khoảng đó" được chứ...

Thursday, October 8, 2009

Thursday, October 08, 2009

Uhm! Tao là thế mà...

- Sáng nay mày khóc ak?
- Uhm!
- Sao vậy?
- Thì tao chán...
- Chỉ thế thôi ak?
- Uhm!
- Thôi kể tao nghe đi?
- Thì cũng vẫn chỉ là cái chuyện "phong thuỷ" trên lớp ấy mà.
- Là sao?!
- Thì là mấy đứa chỗ tao ngồi ý...
- Ừ! rồi sao?
- Thì chúng nó nói lắm quá mà...
- Có thế thôi mà mày cũng phải khóc ak?!
- Tao là thế mà...
- ???
- Mày biết ko? Cả sáng nay tao chỉ ... dịch mông khỏi chỗ có 2 lần, à cả lần về là 3
- Ừ sao?
- bây giờ tao thấy mày cũng ít nói nhỉ?
- Ừ! Thì tao là thế mà...
- Đùa tao mày...
Chán quá thì ngồi gục cho bõ, gục rồi "oe oe"... đến nỗi ngăn bàn toàn giấy ăn...
Như mọi lần, hễ cứ thấy tao gục là Thuỳ Linh lại ra thăm hỏi... nhưng lần nào tao cũng đều có vẻ lơ đi... Ôi! tao... (không chấp nhận nổi 1 đứa bạn như tao... haiz)
- Hôm nay Thuỳ Linh nghỉ mà?
- Uhm thế, tao càng nản, tao càng chán ---> gục... haiz
- Hình như sáng nay mày mắng thằng Việt ak?
- Ừ... Mãi tao mới có cớ mắng được cái thằng lắm mồm ấy...
- Mắng như nào?
- Chép bài thì không chép suốt ngày mượn... (mới có hai môn đầu...)
- ha ha cái con này... suốt ngày chỉ bài với vở thế mà kêu là lười như hủi
- Đâu có... cái khoản chép bài thì không nói làm gì... (vở ghi mà dễ bị chấm điểm)
Bài tập thì hôm nào nổi hứng thì tao làm không thì đợi đấy vở ơi...
Cũng may mắng nó xong từ lúc ấy nó im thin thít, nói ít hẳn
- Uhm, bó tay. Nhưng mày vẫn học tốt nhỉ?
- Ôi đừng có nói thế nữa...Tao nghe hoài cái câu này... chán ngấy rồi...
- Ặc ặc! khen mà còn sĩ bộ...
- Hơ tao không thích người ta khen tao...
Mầy biết không? Từ cái lúc mà tao bị chuyển xuống bản 5 ý , tự dưng có cái tên mới
- Tên gì tên gì
- Siêu Nhân… Choáng toàn tập
- Không hiểu?
-  Ừ thì tao cũng nhận là tao thuộc dạng học khá, tương đối chăm chỉ ngoan ngoãn trên lớp... thì chuyển xuống đấu mấy đứa dưới ý chúng nó gọi thế... haiz
Biết làm sao đành nhận thôi chứ...
- Mày có nhiều biệt danh nhỉ?
- Ui trời tao còn có 2-3 cái tên nữa cơ
- Hồi chiều mày đi học ko?
- Không
- ???
- Tao trốn. tao trốn hai buổi toán rồi đấy...
- Ặc ặc... Chắc lại ngủ dậy muộn chứ gì?
- Uhm cũng 1 fần...
- Ặc
- Thì lần nào tao chả ngủ dạy quá 10-15 phút
- Uhm nhưng mày vẫn phi đến Thọ Lão mà...
- Ừ…
- Sao lần này...
- Thì lúc đầu tao dậy rồi định đi học rồi nhưng chán... nên lại vào ngủ tiếp...
- Haiz
- Phỏng vấn tao xong chưa?
Cứ như cảnh sát thẩm cung tội phạm ý
- Uhm xong rồi...
Thôi chơi đi...
Chơi xong xem phim..
Xem phim xong rồi lăn quay nhá


- Tao là thế mà...

Tuesday, October 6, 2009

Tuesday, October 06, 2009

Nhớ hồi ở Thượng Đình...

Hồi đó nó cả gia đình sống ở đó, trong 1 căn nhà cấp 4 lụp xụp 2 gian phòng. Một phòng cho gia đình nó, cái phòng bên cạnh là 1 lớp học nhỏ... (mẹ nó bảo thực ra chỗ đó là cái nhà trẻ...)
Nó nhớ cái cửa sổ trong cái phòng mà mỗi khi học sinh về hết rồi ton hót trèo lên ngồi nghịch...
Nó nhớ cái hồi 3, 4 tuổi chạy lon ton ngoài sân đùa cùng mấy đứa nhỏ bằng tuổi...
Nó nhớ cái nhà bác Biểu ở bên đối diện
Nó nhớ cái hàng quán ở gần đó không xa, hay ra mua quà vặt...
Nó nhớ cái bác nổ bỏng gạo ở gốc cây góc sân bên đường...
Nó nhớ lắm...
Nó nhớ cái thằng Gà Gô hồi đó...
Nhớ cái lúc mà bị nó đuổi rồi thập thò sau cánh cửa, và bị nó "tóm" vì cái tội cứ trông thấy nó là trêu:
Gà Gô ăn gì ăn ngô uống gì uống nứơc *** (nó nghe mọi người hay hát thế)
Ôi! nhớ quá
Nhớ rằng hồi đó mọi người sống với nhau vui vẻ, hoà thuận lắm...
Nhớ lắm... nhớ kĩ lắm...
Nhiều kỉ niệm lắm...

Ôi! Thượng Đình ngày xưa... nhớ lắm...!